Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

30/4 và Châu Âu



Hôm qua nói chuyện với một bạn quen khi đi du lịch Đà Nẵng nhằm sinh nhật Phượt 3 năm trước. Bạn đã có 10 tuổi Đảng, là chấp hành viên ở Đà Nẵng, đi phượt, kết bạn giao lưu cũng nhiều, nhưng rồi cuộc đời lại rẽ một hướng ít ngờ: lấy chồng Việt kiều , ra ngành, vào Sài Gòn học nghề tóc, nấu ăn để chờ ngày sang Mỹ. Kết thúc câu chuyện, mình chỉ còn nhớ một câu mà bạn trích dẫn khi nói một trong những lý do của lựa chọn: "mỗi người dân Việt Nam là một người tù dự khuyết". Ừ, vậy thì tại sao lại phải tiếp tục mà không đi tìm hạnh phúc môi trường mới. 30/4 được dịp nghĩ lại: một cái gì đó sâu một chút về thể chế, về xã hội mình đang sống. Dù sao, mong bạn tiếp tục sống tốt, ở một nơi mới , vì nơi đó bạn có cơ hội, làm lại tất cả.

Giờ tôi đang ở Bình Dương, không hiểu sao những ngày này tôi lại muốn đọc Một Mình Ở Châu Âu của Phan Việt. Không làm sao bỏ được cái thói làm việc/đọc sách một cách dang dở. Tôi là dạng người quá chìu chuộng cảm xúc, nên khi ham thích thì lao vào như điên nhưng khi chán chường thì có mời gọi cách mấy cũng vô dụng. Có quyển sách để đọc hết tôi mất đến 2, 3 năm, bỏ dỡ rồi lại tiếp tục, rồi lại bỏ dỡ... cuốn này tôi mua hồi tháng 10/2013 để đọc khi leo Phanxipan nhưng chỉ đọc được nữa cuốn. Có lẽ giờ khi nung nấu ước mơ đi học Đức, tôi có động lực hơn để đọc hết quyển.

Và tôi cũng muốn như Phan Việt, đến Châu Âu một mình, hoặc có thể sống ở đó một năm chẳng hạn, suy nghĩ về những gì mình đã yêu, không yêu, đã làm được, chưa làm được. Hay đơn giản là tháo bỏ lớp phụ tùng không cần thiết để hành trình đỡ nặng nề hơn.

Tôi sẽ đi nhanh, đến đâu cũng được, dù là cùng trời cuối đất.

Bình Dương 1/5/2014




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét